Các thành viên của tổ chức phi lợi nhuận Thiên thần Hộ mệnh không còn nhiều việc để làm tại Kitakyushu sau khi chính quyền tăng cường trấn áp tội phạm.
Thành viên tổ chức Thiên thần Hộ mệnh đi tuần trên đường phố Kitakyushu hồi tháng ba. Ảnh: Japan Times.
5 năm trước, Kitakyushu vẫn được gọi là “thành phố không bao giờ ngừng xung đột” bởi nhiều thập kỷ vật lộn với các vụ bắn giết và bạo lực của các băng nhóm tội phạm có tổ chức (yakuza). Từ khi Nhật Bản tăng cường đàn áp tội phạm có tổ chức, số vụ phạm tội ghi nhận năm 2018 giảm còn 6.504 vụ, thấp nhất sau hậu chiến và giảm 84% so với năm 2002 khi đạt kỷ lục cao nhất.
Phóng viên báo Nishinippon Shimbun đã tìm hiểu thành phố vào 23h một ngày cuối tuần tháng ba, tại khu vực trung tâm gần ga Kokura, nơi tập trung các nhà hàng và quán bar thường xuyên đông đúc người say rượu và du khách kéo theo hành lý.
“Bây giờ, công việc của chúng tôi là hòa giải một vài vụ đánh nhau do say rượu mà hạn hữu mới xảy ra”, Naoya Ikeda, 42 tuổi, giám đốc chi nhánh Kitakyushu của tổ chức phi lợi nhuận Thiên thần Hộ mệnh, những người thường xuyên tuần tra khu vực này từ năm 2006, cho biết.
Tổ chức thành lập ở Mỹ, mở rộng tới hơn 130 thành phố và 13 quốc gia, với mục tiêu ngăn ngừa tội phạm đường phố. Giống các nhóm thành viên khác trên thế giới, các thành viên ở Nhật Bản cũng đội mũ nồi đỏ, mặc áo khoác đỏ in hình biểu tượng Thiên thần Hộ mệnh. Nhóm ở Kitakyushu có 10 người, chia làm từng đội gồm 2-3 người, thay phiên tuần tra khu vực từ 23h hôm trước tới 5h hôm sau.
Ikeda nhớ lại thời mà các chủ cơ sở kinh doanh từ chối phục vụ yakuza thường bị trả thù, đập phá nhà hàng và quán bar. “Các thành viên Yakuza hay lang thang trên phố”, Ikeda nói.
Mỗi lần có vụ gây rối, họ thường gọi ông. Không giống cảnh sát, Ikeda và các thành viên Thiên thần Hộ mệnh không có thẩm quyền pháp lý chống lại tội phạm. Họ chỉ can ngăn các vụ ẩu đả do say xỉn hoặc nói chuyện với kẻ khả nghi để ngăn cản hành vi phạm pháp.
“Hôm nay việc làm ăn thế nào?” Ikeda cất giọng hỏi một chủ quán bar và giải thích. “Chúng tôi quen biết mọi người ở đây từ lâu rồi”.
Qua nửa đêm, đội tuần tra dừng lại hỏi thăm hai thiếu nữ đang ngồi trên ghế băng gần ga Kokura xem làm gì giữa trời lạnh như thế này, các cô gái trả lời đang đợi bạn.
“Sẽ an toàn hơn nếu các em ngồi trong cửa hàng tiện lợi hoặc chỗ sáng sủa hơn đấy”, một người khuyên.
Họ thường chú ý tới các thiếu nữ kết bạn với đàn ông quen qua mạng xã hội. Nhiều trường hợp là nạn nhân của tội phạm tình dục. Trước đây, các Thiên thần Hộ mệnh thường can thiệp khi thấy một người đàn ông lạ mặt nói chuyện với một phụ nữ trên phố, nhưng bây giờ, những tình huống như thế khó phát hiện hơn bởi người ta thường dàn xếp sẵn qua mạng xã hội.
“Giờ ít người làm quen với các cô gái trên phố, vì vậy rất khó phát hiện”, một người tuần tra giải thích.
Ikeda giải thích rằng những người có khả năng trở thành nạn nhân của tội phạm tình dục thường đi một mình, có vẻ vội vã, vừa đi vừa nhìn vào điện thoại, thỉnh thoảng lại nhìn quanh. Đó có thể là một cô gái đang đợi gặp người đàn ông làm quen qua mạng xã hội.
Cuộc tuần tra đêm kết thúc mà không gặp ca ẩu đả hay gây rối nào. Ikeda tự hào vì giờ ít việc làm hơn do thành phố đã an toàn hơn.