Đoạn đường chữ U gồm các góc vuông với một bên là vách núi sạt lở, một bên là biển tại thành phố Fukui thu hút sự chú ý.
Đường tránh với các góc cua vuông góc đang gây sốt mạng xã hội Nhật Bản. Ảnh: Twitter
Ảnh về đường tránh độc đáo được chia sẻ trên Twitter hôm 21/3 và hiện có hơn 12.100 lượt chia sẻ lại cùng hơn 23.000 lượt thích. Bên dưới là khoảng 90 bình luận và những chia sẻ khác về trải nghiệm lái xe qua đoạn đường này.
Tháng 7/2018, mưa lớn gây sạt lở sườn núi và vùi lấp một đoạn dài 80 m trên đường quốc lộ 305 thuộc địa phận thành phố Fukui, tỉnh Fukui. Giao thông đình trệ suốt 4 tháng cho tới khi đường vòng hoàn thành vào cuối tháng 10 cùng năm, theo nhật báo Fukui.
Đường tránh hình chữ U được mở rộng ra phía biển với chiều dài 208 m, chiều rộng 6 m. Đèn tín hiệu được lắp ở hai đầu đường và xe cộ chỉ được phép đi từng chiều một.
Đường cũ khó khôi phục do đất đá tiếp tục sạt lở từ độ cao 60 m là lý do để chính quyền địa phương phải làm đường tránh tạm thời.
“Đoạn đường này là một sai lầm”, “Những góc cua này sẽ không cho phép bạn chạy nhanh”, hay “Hình như nó chỉ hữu dụng cho việc tập lái xe” là những ý kiến không đồng tình. Tuy nhiên, cũng có người phân tích rất chi tiết về kỹ thuật làm đường, nguyên nhân của việc mất thời gian xây dựng (do địa hình, địa chất) và những yếu tố phức tạp khác. Dự kiến đường cũ sẽ được khôi phục nguyên trạng vào cuối năm nay.
Đất đá vùi lấp khi chưa có đường tránh. Ảnh: Twitter
Đường trong giai đoạn thi công. Ảnh: Twitter
Đường vòng khi mới hoàn thành cuối tháng 10/2018. Ảnh: Fukui Shimbun
JAPAN The thoughtless action of Japanese railway staff to ensure the safety of passengers.
The Japanese railway system serves about 12 billion passengers a year on trains with precision to the second. When a high-speed train stops or is about to leave the station, white-gloved station attendants will begin pointing and calling – though not speaking to anyone. Even the train driver or the conductor on the train pointed at the dashboard and electronic screen.
Passengers who first see this scene may think they are doing “stupid” things. However, this is actually a popular safety method
The method is called shisa kanko – pointing and calling to “strengthen workers’ awareness,” according to Japan’s National Institute of Occupational Health and Safety. Instead of just relying on human eyes or habits, certain tasks must be “reinforced” by pointing at important numbers and saying aloud describing the state. As a result, the workers’ brains, eyes, hands, mouth, and ears all have to work together.
For example, when it is necessary to check the speed of a train, the train driver does not simply look at the dashboard, but must also shout “check speed”, announce the location, confirm the correct parameters. For station staff, only visual inspection is not enough to detect strange objects on the tracks or visitors violating the safety corridor. They will point their finger at the ground and eyes in the direction of their index fingers to scan the entire length of the station. This process is repeated as the train is about to leave the station, to ensure that no passengers or bags are stuck at the door.
Shisa kanko is an indispensable part of transportation in the country of cherry blossoms, even a photo exhibition in 2018 was dedicated to this classic safety method. Photo: Florian Markl.
Shisa kanko is adopted in a number of industries in Japan. According to a previous study, the point-and-call method, developed by the Kobe Railway Administration in the late Meiji era (circa early 20th century), helps reduce work-environment errors by up to 85%.
This method seems to be limited to Japan, because it is one of the quirks of the land of the rising sun, difficult to apply in the West. Many Japanese commentators hypothesize that Westerners feel “stupid” pointing and shouting out loud. A Tokyo Metro spokesperson asserted that the new staff is aware that pointing and calling is necessary for safe railway operation. Hence, they don’t feel embarrassed in front of a crowd.
One notable exception is the US metro (MTA) system. Nathaniel Ford, a leader of the American railroads, was impressed with the shisa kanko method during his visit to Japan and brought it back to New York.
Since 1996, the MTA has applied half of the shisa kanko – New York railway workers only perform hand gestures to determine if a train stops at the correct point on the track. According to MTA spokesman Amanda Kwan, the train’s “conductors” quickly adapted to the new approach. Within two years of implementation, the breakdown with the subway was reduced by 57%.
Apart from the US, this point and call method is also applied in China and Canada with some changes to suit the local railway system.
NHẬT BẢNHành động tưởng chừng vô nghĩa của nhân viên đường sắt Nhật Bản lại nhằm đảm bảo an toàn cho khách.
Hệ thống đường sắt Nhật Bản phục vụ khoảng 12 tỷ lượt khách mỗi năm trên những chuyến tàu chuẩn xác đến từng giây. Khi một đoàn tàu cao tốc dừng lại hay chuẩn bị rời bến, những nhân viên nhà ga đeo găng tay trắng sẽ bắt đầu chỉ tay và gọi – dù không nói với ai. Ngay cả lái tàu hay nhân viên soát vé trên tàu cũng chỉ về phía bảng điều khiển và màn hình điện tử.
Hành khách lần đầu thấy cảnh này có thể nghĩ họ đang làm những điều “ngốc nghếch”. Tuy nhiên đây thực ra là một phương pháp an toàn phổ biến
Phương pháp này tên là shisa kanko – chỉ tay và gọi để “củng cố nhận thức của người lao động”, theo Viện Sức khỏe và An toàn Lao động Quốc gia Nhật Bản. Thay vì chỉ dựa vào mắt hoặc thói quen của con người, từng nhiệm vụ nhất định phải được “củng cố” bằng cách chỉ tay vào các số quan trọng và nói lớn mô tả trạng thái. Nhờ vậy, não bộ, mắt, tay, miệng và tai của người lao động đều phải phối hợp với nhau.
Ví dụ, khi cần kiểm tra tốc độ của đoàn tàu, lái tàu không đơn thuần nhìn vào bảng điều khiển mà còn phải hô lên “kiểm tra vận tốc”, thông báo kèm địa điểm, xác nhận thông số chuẩn xác. Với nhân viên nhà ga, chỉ kiểm tra bằng mắt thường là chưa đủ để phát hiện những vật thể lạ trên đường ray hay khách vi phạm hành lang an toàn. Họ sẽ chỉ tay xuống nền và mắt nhìn theo hướng ngón trỏ để quét toàn bộ chiều dài của nhà ga. Quy trình này lặp lại khi tàu chuẩn bị rời ga, nhằm đảm bảo không có hành khách hay túi đồ nào bị kẹt ở cửa tàu.
Shisa kanko là một phần không thể thiếu trong giao thông vận tải xứ sở hoa anh đào, thậm chí một triển lãm ảnh năm 2018 từng dành riêng cho phương pháp an toàn cổ điển này. Ảnh: Florian Markl.
Shisa kanko được áp dụng trong một số ngành công nghiệp tại Nhật Bản. Theo một nghiên cứu trước đây, phương pháp chỉ và gọi được phát triển bởi Cục Quản lý Đường sắt Kobe từ cuối thời Minh Trị (khoảng đầu thế kỷ 20), giúp giảm tới 85% sai sót trong môi trường lao động.
Dường như phương pháp này chỉ giới hạn tại Nhật Bản, bởi nó là một trong những điều kỳ quặc của xứ sở mặt trời mọc, khó ứng dụng tại phương Tây. Nhiều nhà bình luận người Nhật đưa ra giả thuyết rằng người phương Tây cảm thấy “ngốc nghếch” khi chỉ trỏ và hô lớn nơi đông người. Người phát ngôn của Tokyo Metro khẳng định nhân viên mới nhận thức việc chỉ tay và gọi là cần thiết để vận hành đường sắt an toàn. Do đó họ không cảm thấy ngượng ngùng trước đám đông.
Một ngoại lệ đáng kể là hệ thống tàu điện ngầm (MTA) của Mỹ. Nathaniel Ford, một lãnh đạo của ngành đường sắt Mỹ, ấn tượng với phương pháp shisa kanko trong chuyến thăm Nhật Bản và đem nó về New York.
Từ 1996, MTA ứng dụng một nửa shisa kanko – các công nhân đường sắt New York chỉ thực hiện cử chỉ tay để xác định một đoàn tàu dừng đúng điểm trên đường ray hay chưa. Theo người phát ngôn của MTA, Amanda Kwan, các “nhạc trưởng” của đoàn tàu nhanh chóng thích nghi với phương pháp mới. Trong vòng hai năm thực hiện, sự cố với tàu điện ngầm đã giảm 57%.
Ngoài Mỹ, phương pháp chỉ và gọi này còn được ứng dụng tại Trung Quốc và Canada với một số điểm thay đổi cho phù hợp với hệ thống đường sắt địa phương.
The new policy under the “Non-Smoking Roadmap”, enacted by Nagasaki University last November, is aimed at banning the introduction of cigarettes or lighters into the school.
On April 19, Nagasaki University (Nagasaki Prefecture, Japan) announced that it would not recruit smokers to all teaching positions, including visiting professors. This is seen as the pioneer move by the public school in the fight against tobacco.
However, university leaders say the rule will be flexibly applied, possibly exempting candidates who commit to quit after being admitted to the school.
The Rector of Nagasaki University, Shigeru Kono, announced the policy of not recruiting smokers at the April 19 press conference in Nagasaki. Photo: Rui Morimoto
The new Nagasaki University policy reflects the trend of smoking ban in all public spaces in Japan, including restaurants and bars, as Tokyo is about to host the 2020 Summer Olympics.
“The mission of the university is to nurture the human resources. We feel we need to encourage people to say no to tobacco, as some companies have started to introduce no smoking rules,” said Shigeru Kono, shared university rectors.
An official from the Japanese Ministry of Health, Labor and Welfare admitted “had never heard of a similar policy being applied at a public university”.
The above policy belongs to the university’s “Non-Smoking Roadmap” issued last November, which plans to gradually eliminate 10 smoking areas on campus.
From next August, the ban on smoking by faculty members and all other staff at the school will take effect. By April of the following year, no one, including students, was allowed to bring cigarettes or lighters into the school.
Currently, the number of smokers accounts for 8% of the staff of Nagasaki University. A psychiatric specialist will be invited to school in May to advise people who have difficulty quitting smoking.
Chính sách mới thuộc “Lộ trình không hút thuốc” được Đại học Nagasaki ban hành tháng 11 năm ngoái, tiến tới cấm mang thuốc lá hoặc bật lửa vào trường.
Ngày 19/4, Đại học Nagasaki (tỉnh Nagasaki, Nhật Bản) tuyên bố không tuyển ứng viên hút thuốc vào mọi vị trí giảng dạy, bao gồm cả giáo sư thỉnh giảng. Đây được xem là động thái tiên phong của ngôi trường công lập trong cuộc chiến chống thuốc lá.
Tuy nhiên, lãnh đạo đại học cho hay quy tắc sẽ được áp dụng linh hoạt, có thể miễn trừ cho những ứng viên cam kết bỏ thuốc lá sau khi được nhận vào trường.
Hiệu trưởng Đại học Nagasaki, Shigeru Kono, tuyên bố chính sách không tuyển người hút thuốc tại buổi họp báo ngày 19/4 ở Nagasaki. Ảnh: Rui Morimoto
Chính sách mới của Đại học Nagasaki phản ánh xu hướng cấm hút thuốc ở tất cả không gian công cộng tại Nhật Bản, bao gồm cả nhà hàng và quán bar, trong bối cảnh Tokyo sắp đăng cai Thế vận hội mùa hè 2020.
“Nhiệm vụ của trường đại học là nuôi dưỡng nguồn nhân lực. Chúng tôi cảm thấy cần khuyến khích mọi người nói không với thuốc lá, bởi một số công ty bắt đầu ra quy định không tuyển dụng người hút thuốc”, Shigeru Kono, hiệu trưởng đại học chia sẻ.
Một quan chức của Bộ Y tế, Lao động và Phúc lợi Nhật Bản thừa nhận “chưa bao giờ nghe thấy chính sách tương tự được áp dụng tại một đại học công lập”.
Chính sách trên thuộc “Lộ trình không hút thuốc” được đại học ban hành tháng 11 năm ngoái, trong đó có kế hoạch loại bỏ dần 10 khu vực hút thuốc trong khuôn viên trường.
Từ tháng 8 tới, lệnh cấm giảng viên và mọi nhân viên khác hút thuốc tại trường sẽ có hiệu lực. Đến tháng 4 năm sau, không ai, bao gồm cả sinh viên, được phép mang thuốc lá hoặc bật lửa vào trường.
Hiện tại, số người hút thuốc chiếm 8% nhân viên Đại học Nagasaki. Một bác sĩ chuyên về rối loạn tâm thể sẽ được mời đến trường vào tháng 5 để tư vấn cho những người gặp khó khăn trong việc từ bỏ thuốc lá.
Opened for less than a year, the museum has become a symbol of the unique combination of art and modern technology.
The museum is a modern digital exhibition in Japan, opened in Tokyo by teamLab team – a creative community with 500 members. This group is known for the creative arts that combine images, sound and space to create a new world of art. Photo: Designboom.
The space here is considered to break all the limits between man and art. Photo: Designboom.
You can explore the world of 3D art – 4D. The images are depicted vividly from the images of streams and flowers to the lights of flowers. All are computer generated combined with sensor software to control the light and color of the LEDs. Photo: Designboom.
The museum also has an area called the Boing Boing Universe, where you can “bend space and time” just by jumping. Besides, you can also take a walk, interact or even mix with the works of art to feel the vitality of each work. Photo: Designgalerist.
This light museum first debuted on June 21, 2018 in Palette Town, Odaiba, Tokyo.
Mở cửa chưa tròn một năm, bảo tàng đã trở thành một biểu tượng của sự kết hợp độc đáo giữa nghệ thuật và công nghệ hiện đại.
Bảo tàng như một triển lãm kỹ thuật số hiện đại ở Nhật Bản, được mở tại Tokyo do nhóm teamLab thực hiện – một cộng đồng sáng tạo với 500 thành viên. Nhóm này nổi tiếng với nghệ thuật sáng tạo kết hợp giữa hình ảnh, âm thanh và không gian để tạo ra một thế giới nghệ thuật mới. Ảnh: Designboom.
Không gian ở đây được đánh giá là phá vỡ mọi giới hạn giữa con người và nghệ thuật. Ảnh: Designboom.
Bạn có thể khám phá thế giới nghệ thuật 3D – 4D. Những hình ảnh được mô tả sống động như thật từ hình ảnh con suối, hoa cỏ đến những ánh đèn hoa đăng. Tất cả đều được tạo ra từ máy tính kết hợp với phần mềm cảm biến để điều khiển ánh sáng và màu sắc của đèn led. Ảnh: Designboom.
Trong bảo tàng còn có một khu vực được gọi là Boing Boing Universe, nơi bạn có thể “uốn cong không gian và thời gian” chỉ bằng cách nhảy. Bên cạnh đó, bạn cũng có thể đi dạo, tương tác hoặc thậm chí là hòa vào những tác phẩm nghệ thuật để cảm nhận sức sống của từng tác phẩm. Ảnh: Designgalerist.
Bảo tàng ánh sáng này ra mắt lần đầu tiên vào ngày 21/6/2018 tại Palette Town, Odaiba, thành phố Tokyo. Ảnh: City-cost.
“Uchide no kozuchi” (打 ち 出 の 小 槌), which translates to “magic little hammer”, is a symbol of wealth and wealth. It originates from the fairy tale “Isshun boushi” – The little boy.
The story of the lucky little hammer
It can be said that the story of the lucky hammer is not a legend but a fairy tale. The story is that, when a couple lived together for a long time without having a child, every day the wife wished to have a child so she prayed to God for a child. Then the wife finally became pregnant and the couple happily waited until the child was born.
When a wife gives birth, a child is born unlike other children. The children of the couple are only as small as the big toe, the couple do not know whether to be happy or sad but this child is still full of hands, feet, face, nose, not a problem. Because the son was so small, the couple named him Isshunboushi (in Japanese units of 1 sun = 3.03 cm).
Isshunboushi, despite being small but healthy as an adult, can help his parents with housework. Once he used the needle and sharpened it into a small sword, he climbed into a bowl and followed the river into the city. He went to the lord’s palace and asked to be his bodyguard, everyone who saw them laughed at Ishunboushi but the princess found him very lovely so he wanted him to be a bodyguard.
Once the princess returned from the temple, she met a monster with two horns and held a magic hammer in the way, it took the princess to take away. Isshun saw that he chased and used the needle and his power to fight the monster, because he had the power of an adult, the monster was blocked by him. The monster opened its mouth and swallowed Isshu and continued to carry the princess away. Isshun still did not give up, in the belly of the monster he punched and pierced the monster with a needle. The monster with unbearable pain had to throw out Isshun and flee.
The princess saw the monster fleeing leaving a magic hammer, so she shook it up and shook it vigorously saying, “Please give God the hammer for Isshun to grow up”, the prayer was answered, Isshun grew up as an adult and then married. The princess is the wife. Both live together happily ever after.
After this small hammer became a symbol of luck of the Japanese, who owns a lucky hammer will get rich and wealthy for life. At the temples there is a small hammer so that when people come here to pray for good fortune, everyone will take the small hammer, shake it hard and make a wish.
The lucky hammer of the Japanese
The lucky hammer will be specially crafted by artisans in the shape of a magic hammer with a short handle and the head of the hammer is like a drum. The lucky hammer at temples is usually made of wood and is painted on or without drawing. Those who go to the temple will pick up the small hammer and shake and then wish a wish. The Japanese believe that by doing so their wishes will come true.
“Uchide no kozuchi”(打ち出の小槌), dịch ra có nghĩa là “chiếc búa nhỏ thần kỳ”, là biểu tượng của sự sung túc và giàu có. Nó bắt nguồn từ câu chuyện cổ tích “Isshun boushi” – Cậu bé tí hon.
Câu chuyện về chiếc búa nhỏ may mắn
Có thể nói câu chuyện về chiếc búa nhỏ may mắn không phải là các truyền thuyết mà là một câu chuyện cổ tích thì đúng hơn. Chuyện kể rằng, có hai vợ chồng sống với nhau đã lâu rồi mà chưa có con, bà vợ hàng ngày đều mong ngóng có một đứa con nên cầu nguyện xin thần linh một đứa con. Thế rồi, cuối cùng bà vợ cũng mang thai và hai vợ chồng vui sướng đợi đến khi đứa con ra đời.
Khi người vợ sinh, đứa con ra đời không giống như những đứa trẻ khác. Con của hai vợ chồng chỉ nhỏ bằng ngón chân cái, hai vợ chồng không biết nên vui hay buồn nhưng dù sao đứa con này cũng vẫn đầy đủ tay chân mặt mũi chứ không sao cả. Vì cậu con trai quá bé nhỏ nên hai vợ chồng đặt tên cho cậu là Isshunboushi (theo đơn vị tính của Nhật Bản 1 sun = 3.03 cm).
Isshunboushi mặc dù có thân hình nhỏ bé nhưng lại khỏe mạnh như một người trưởng thành, cậu có thể giúp bố mẹ làm các việc nhà. Một lần cậu dùng chiếc kim và mài thành một thanh kiếm nhỏ, cậu trèo vào một cái bát tô và xuôi theo dòng sông vào trong thành. Cậu đi đến phủ của lãnh chúa và xin làm cận vệ, mọi người nhìn thấy đều cười nhạo Ishunboushi nhưng công chúa thấy cậu rất đáng yêu nên muốn cậu làm cận vệ.
Một lần công chúa từ điện thờ trở về thành thì gặp một con quoái vật có hai sừng và cầm búa thần chặn đường, nó bắt công chúa mang đi. Isshun thấy vậy đã đuổi theo và dùng cây kim cũng như sức mạnh của mình để đánh lại con quoái vật, vì cậu có sức mạnh của một người trưởng thành nên con quoái vật đã bị cậu chặn lại. Con quoái vật há miệng nuốt Isshu vào bụng và tiếp tục mang công chúa chạy đi. Isshun vẫn không bỏ cuộc, trong bụng con quoái vật cậu đấm đá và dùng kim đâm vào dạ dày con quoái vật. Con quoái vật bị đau không chịu được đã phải ói Isshun ra và bỏ chạy.
Công chúa thấy con quoái vật bỏ chạy để lại búa thần nên bèn cầm lên lắc mạnh và cầu nguyện “Xin búa thần cho Isshun được lớn lên”, lời cầu được đáp ứng, Isshun lớn lên như một người trưởng thành và sau đó cưới công chúa làm vợ. Cả hai sống bên nhau hạnh phúc trọn đời.
Sau này chiếc búa nhỏ trở thành biểu tượng may mắn của người Nhật, ai sở hữu được một chiếc búa may mắn sẽ có được giàu sang, sung túc cả đời. Ở các đền thờ đều có một chiếc búa nhỏ để mọi người khi tới đây cầu may mắn tài lộc, mọi người sẽ cầm chiếc búa nhỏ, lắc thật mạnh và ước một điều ước.
Chiếc búa nhỏ may mắn của người Nhật
Những chiếc búa may mắn sẽ được các nghệ nhân chế tác đặc biệt theo hình dáng của búa thần có cán ngắn và phần đầu búa giống như một chiếc trống. Chiếc búa nhỏ may mắn ở các đền thờ thường làm bằng gỗ và được vẽ hoa văn lên hoặc không vẽ gì. Những người đi chùa sẽ cầm chiếc búa nhỏ lên và lắc mạnh sau đó ước một điều ước. Người Nhật tin rằng làm như vậy điều ước của họ sẽ thành sự thật.
Referring to religion in Japan, many people do not know what religion in Japan, some will immediately say that Buddhism is because most images in Japan are associated with temples. However, not so, religion in Japan is a mixture of many different religions such as Shinto, Buddhism, Christianity, Confucianism, Christianity ….
Religion in Japan – Shinto
Shintoism is a religion that worshiped the god in the true sense, each region has different gods. At first, Shintoism was a combination of Shintoism and Buddhism forming a mixed belief system. Later, however, Buddhism was thought to be extraterrestrial and should be separated from the god.
Religion in Japan – Buddhism
Due to many historical events, there were many periods of limited Buddhism, at the same time the appearance of many other religions such as Christianity, Confucianism, and Christianity. Only Buddhism retains its position and the vast majority of Japanese people follow Buddhism. However, the religions in Japan are flexibly reconciled by the Japanese according to the will of Japan, so even though Buddhism is the majority, those who follow Buddhism do not strictly follow the Buddhist rules. A typical example is the tea ceremony, this is a combination of tea and meditation to create tea ceremony as today has its own Japanese style.
Buddhism is now considered the national religion of Japan. According to statistics, there are 75,000 pagodas spread across Japan, many of which become a very famous temple complex and are visited by many tourists. When coming to Japan, you can visit some famous temples such as Todaiji Temple with the largest Buddha statue in the world, Kurama Shrine with the legend of heavenly crane or the famous Kiozumi temple complex. In addition, other religions still exist and have many followers. A person can follow many religions, not necessarily one. At the beginning of the year, people come to the Shinto shrine, visit the temples in the spring, the wedding is held according to the Shinto ritual but the funeral ceremony is Buddhist.